sì jù qiān fēng , shí fāng tóng jù 。
寺踞千峰,十方同聚。
jiā zéi nán fáng , lìng rén jīng bù 。
家贼难防,令人惊怖。
zhèng fǎ míng wáng , nù fà chōng guān 。
正法明王,怒发冲冠。
zuò rú shì yán xiū jīng bù , nóng jiā zì yǒu jiàng mó chǔ 。
作如是言休惊怖,侬家自有降魔杵。
fěn suì dú lóu , liè kāi cháng dù 。
粉碎髑髅,裂开肠肚。
rè tiě yáng tóng mǎn mǎn shèng , bí shéng qiān rù ní lí qù 。
热铁洋铜满满盛,鼻绳牵入泥犁去。
fó zǐ jiāng wèi chū jiā xíng pú tí lù , shuí zhī fǎn bù rú láng hǔ , lěi jí qī dài xiān líng , shēng shēn fù mǔ 。
佛子将谓出家行菩提路,谁知反不如狼虎,累及七代先灵,生身父母。
hào tiān xuè lèi tí hóng yǔ , yǎ , yuàn hèn píng shuí sù 。
号天血泪啼红雨,哑,怨恨凭谁诉。